Hà nội, ngày….
Sáng nay, như thường lệ, mình dậy lúc 5:30 để đi tập thể dục
với mẹ. Mình đi trước, mẹ đi sau vì còn rẽ vào trả chai nước đậu tương cho bà
bán bánh mỳ. Đi ngược lại với mình trong ngõ có hai thanh niên cửi trần, đã đi
tập về rồi. Mình đang đi, thì bỗng nghe một thanh niên nói với mình:
- - -vung tay mạnh lên em.
Mình giật mình choàng tỉnh.
Hai thanh niên đã đi qua mất rồi.
Trời ơi, quanh mình đâu đâu cũng có các vị Phật. Hà Nội nhiều
vị Phật quá. Mấy triệu vị Phật, mỗi vị một dáng vẻ, một cung cách, một cách hoằng
pháp khác nhau. Có vị cư xử lạ lắm; như tối hôm thứ Ba, mưa ngập hết đường,
mình đang lò dò chạy xe nép nép vào bên vệ đường bên này của đường Khuất Duy Tiến
kéo dài thì một vị Phật chạy xe tải, phóng vọt qua vùng đường ngập bên kia; làm
nước ré lên thành sóng, trùm lên người mình ướt đẫm, lại còn dúi mình suýt nữa
đâm vào vệ đường. Mình tức quá, chửi:
- - Tổ sư bố mày.
Nhưng mình nói thế thôi, chứ mình vẫn một lòng yêu kính các
Phật; các vị hoằng pháp vi diệu, vạn
pháp cho vạn người, mình chưa hiểu cách của vị Phật này đấy thôi.
Mình đi tắt qua ngõ ra chỗ cổng đại sứ quán Nhật Bản; đã có
rất nhiều vị Phật ở đó rồi; một số vị đang đánh cầu lông vun vút “chết này, chết
này”; một số vị đi bộ; còn đến gần trăm vị nữ Phật thì đang hoằng pháp aerobics
trong tiếng nhạc của bậc đại từ đại bi đời 1970s Boney M. Nhiều vị Phật người rất
đẹp, một số vị hơi beo béo; các vị Phật hăng say hoằng pháp lắm. Mình cung kính
đảnh lễ rồi cũng mon men lại gần.
Các Phật tập đẹp quá. Một, hai, ba, bốn, năm, sau, bảy, tám,
lên nào, mạnh ra sau, năm, sáu, bảy, chuyển, ép mạnh hông đi nào… Mình cũng ép… Một,
hai, ba, bốn, nhún, nhún… mình cũng nhún… vi diệu quá…
Mình đang tập theo các vị Phật thì đại mẫu của mình (cũng là
một vị Phật) ra đứng gần mình cùng với một bậc đại từ đại bi khác có pháp danh
là Cô Huế. Bậc đại bi Cô Huế hỏi đại mẫu của mình:
- - - cháu đấy hả chị?
- - - ừ, nó đấy, ở bên kia, cứ suốt ngày ngồi máy vi tính rồi lại đi ô tô, không vận động mấy, người nó bệu ra, nên về đây chị bắt đi thể dục.
Vị đại từ đại bi nhìn mình rồi mỉm cười, truyền cho mình một
bài kệ như sau:
- - - Cháu ạ, phải vận động đi, sau này già như cô nó mới đỡ bệnh, chứ để đến lúc đấy là muộn rồi. Con cô đấy, nó ở bên Sing, cũng như bọn cháu, suốt ngày ngồi máy vi tính, cô bắt mỗi ngày phải dậy sớm chạy một tiếng để xả choét.
Mình xúc động quá. Đây hẳn là đức Phật Lưu Ly Dược Sư chuyển sinh
tái thế để dạy mình về sức khoẻ. Mình cúi đầu cung kính:
- - - Vâng ạ.
Mình theo các Phật tập pháp tu aerobics 30 phút; rồi các Phật
tản ra, lên xe máy tiếp tục đi hoằng pháp ở các phương; còn mình với đại mẫu và
đại từ đại bi Cô Huế tiếp tục đi bộ quanh đại sứ quán mấy vòng. Bậc đại bi hỏi
mình:
- - Về Hà Nội vui không cháu?
Mình cung kính:
- - - Vui lắm ạ.
Chẳng biết bao người còn đi tìm Tây phương Cực Lạc ở tận đâu
đâu; cực lạc là đây rồi chứ còn đâu nữa. Ngày ngày, đi giữa mấy chục triệu đức
Phật Hanoians, và hằng hà sa số vô lượng các chư Phật mười phương, mình lâng
lâng sung sướng, tạ ơn chư Phật gia hộ độ trì cho mình nhiều phước duyên mà đến
được xứ này.
Con cung kính đỉnh lễ vô lượng chư Phật mười phương!
Con Phan Việt ạ
No comments:
Post a Comment